Từ cái ngày ông hội đồng bàn chuyện gả chồng cho Mây gia đình từ trên xuống dưới ai cũng lo nghĩ. Cậu ba Nhân lâu ngày không về nhà hôm nay cũng có mặt, đêm hôm qua cậu gấp gáp chạy về do nghe nói hôm nay ông Dần dẫn hai cậu con trai xuống dạm ngỏ Mây. Cậu hai Thành thì khỏi nói, cậu là con lớn tính tình nghiêm nghị vậy chứ cậu thương chiều Mây hết cỡ, thời còn nhỏ cứ Mây nghịch phá cái gì cậu cũng đứng ra nhận tội thay, bị la bị nói cũng không trách em nửa lời. Bữa nay từ sáng nhà ông hội đồng Tú đã sửa soạn tiếp khách, từ sắp xếp bàn ghế, sắp xếp công việc trong nhà ngoài ngõ đều xong xuôi. Ngoài chợ đầu làng cũng rôm rả tiếng nói về chuyện ông bà hội đồng Tú gả chồng cho cô Mây. Có người nói ai lấy được cô Mây là phúc đức ba đời, cô Mây đẹp như tiên gia thế lại lẫy lừng. Cũng có người nói làm rể nhà quyền thế chưa chắc đã sung sướng, có khi bị bắt ở rể, sống nhờ sống gửi. Mỗi người một câu nhưng ở miền đất này ai cũng háo hức chờ đón chàng rể nhà ông hội đồng chọn cho viên ngọc quý của nhà mình là ai.

Nhà ông hội đồng Dần có hai người vợ. Bà cả có một người con trai là cậu Mạnh và một người con gái là cô Sa. Ông còn có một người vợ hai với một người con trai nữa là cậu Trọng Tuấn. Là con thứ nhưng cậu Trọng Tuấn siêng học tài giỏi, học xong cậu về giúp ông Dần coi sóc đồng ruộng, kiếm mối làm ăn. Ai cũng nói cậu là nhân tài của xứ Vĩnh Long này, danh tiếng khác hẳn với cậu cả Mạnh chỉ biết ăn chơi đàn đúm, vung tiền như nước. Chuyện mần sui với nhà ông hội đồng Tú là ông Dần đã nhắm từ trước, phần nào cũng giúp cho danh tiếng gia đình được nâng cao, có lợi cho các mối làm ăn hiện tại. Chỉ là cả hai người con trai của ông đều chưa vợ, mà bà cả dĩ nhiên cũng không để cho con thứ của chồng vượt mặt, ý muốn để cậu cả cưới cô Mây. Bà hai thì hiền lành, không ý kiến chi. Ông Dần cũng biết qua mấy lần đi làm ăn trên tỉnh, ông hội đồng Tú có chạm mặt cậu Trọng Tuấn, thấy có vẻ ưng người con thứ này hơn nên cuối cùng ông Dần quyết định dẫn cả hai người con trai theo để xem xét tình hình. Chuyến mần sui gia này nhất định phải thành công, ông Dần đang chuẩn bị mở một xưởng vải, có mối hôn sự này người muốn bỏ tiền vào xưởng vải nhất định rất nhiều, tiền thu được về sẽ không ít.

Trọng Tuấn không quá để tâm mối duyên gượng ép này. Nhưng Trọng Tuấn thừa biết bà cả sẽ không để hôn sự này rơi xuống đầu cậu, bà ta tính toán cho cậu Mạnh trăm đường làm sao có thể bỏ qua cơ hội lấy được mốt quan hệ lót đường tốt vậy chứ. Nên dù hôm nay có đi cùng ông Dần xuống Trương Định cậu cũng không nghĩ ngợi gì, cứ đi cho có rồi về là được. Cậu Mạnh thì nghe bà cả nói cô Mây đẹp lắm là hớn hở nắm chắc cô Mây là vợ mình, ra cửa hai mẹ con cũng không quên đâm chọt Trọng Tuấn.

– Cậu Trọng Tuấn coi bộ cũng là người đơn giản dữ đa. Đi hỏi vợ mà ăn mặc tui thấy có phần sơ sài cẩu thả quá.

Trọng Tuấn nghe ra ý bà cả, khác với cậu Mạnh âu phục phẳng phiu, đội nón homburg, giày da bóng loáng cậu mặc một bộ đồ đơn giản, giày cũng không phải loại thượng hạng chỉ giống y như cách ăn vận bình thường khi đi bàn chuyện làm ăn.

– Má cả nói vậy chứ con nào dám cẩu thả đi gặp nhà người ta. Chỉ là đây giống như đi hỏi vợ cho anh cả, con cũng không cần thiết phải cầu kì.

Bà cả nghe vậy cũng xuôi tai im lặng rồi quay đi. Bà hai đứng bên nãy giờ mới lên tiếng dặn Trọng Tuấn.

– Con đi với ba với anh cư xử sao cho phải phép đừng làm người ta phật lòng.

Tính bà lo xa, cũng dặn vậy chứ bà biết con trai mình tính tình cẩn trọng, hành xử có trước có sau chỉ là chuyến đi hỏi vợ chưa chắc này bà cũng không mong kết quả gì, bà nào dám tranh giành với mẹ con bà cả.

– Dạ má.

– Được rồi, đàn bà biết chi chuyện ngoài ngõ. Đi vô trong hết đi.

Ông Dần lên tiếng, mọi người vào xe rồi tài xế điều khiển xe chậm chậm lăn bánh.

Bữa nay Mây bận một chiếc áo màu hồng thắm, tóc tết hai bên gọn gàng, trên cổ đeo cái vòng ngọc trai sáng bóng. Mây không thiết tha gì buổi gặp này nên định bụng chỉ coi mặt mũi nhà trai ra sao rồi đi dạo ruộng với con Mận. Chuyện bàn tính dù gì Mây cũng không tiện lên tiếng, cô chỉ có thể bóng gió nói với anh hai Thành của mình là cô chưa muốn lấy chồng. Nhưng anh hai cũng chỉ véo mũi cô nói không gả sẽ thành bà cô già, cô làm gì sợ, già thì cũng có ba má có hai anh dư dả nuôi.

Xuống tới nơi, ông Dần dẫn luôn hai cậu con trai của mình xuống mọi người cũng không lấy làm lạ. Trong nhà ông hội đồng Tú, cậu hai Thành với cậu ba Nhân cũng đứng lên chào hỏi. Sau một hồi nói quanh co thì ông Dần cũng vội đi vô chủ đề chính.

– Nay tui dẫn hai thằng con trai của tui xuống để xem mắt cô Mây. Tui biết cô Mây là lá ngọc cành vàng nên cũng không dám nói chuyện phép tắc rườm ra chi. Hai thằng con của tui thì ông bà với cô Mây ưng ai?

Thấy ông Dần có vẻ muốn nói thẳng, không khí cũng liền thay đổi. Mây đứng sau cái rèm ngăn giữa gian phòng khách với con đường đi ra gian sau, âm thầm lắng nghe cuộc trò chuyện. Cậu hai Thành lên tiếng:

– Xưa nay làm xá chi có chuyện đàn bà con gái lựa chồng. Ông Dần làm vậy là đẩy em Mây vô thế đi ngược luân lí lẽ thường đó đa.

Cậu hai Thành mở miệng trầm trầm mà từng câu từng chữ làm ông Dần sượng ngắt, nét cười trên mặt cũng trở nên gượng gạo.

– Cậu nói vậy. Chứ em Mây chắc chắn gả cho tui rồi. Tui là con cả của nhà hội đồng, ba tui nói cho em Mây lựa chẳng qua là nể mặt nhà mấy người thôi.

Cậu Mạnh ăn nói sổ sàng làm ông hội đồng Tú bực dọc. Cậu ba Nhân cũng không nhịn:

– Ý cậu cả Mạnh đây là hôm nay mấy người xuống đây chỉ để bắt em gái tui về gả cho cậu. Xin lỗi cậu em Mây nhà này chưa có cần phải mong cầu gả cho một người thô lỗ ăn nói không biết trước sau như cậu đâu.

Câu nói thẳng thừng của cậu Nhân làm cậu cả Mạnh tức đỏ mặt, tình hình đang đà căng thẳng thì Mây bước ra.

– Dạ chào ông hội đồng Dần, chào cậu cả Mạnh, chào cậu Trọng Tuấn.

Mây bước ra nhẹ nhàng cất lời, cậu Mạnh bị điêu đứng trước Mây cứ nhìn chăm chăm cô. Trọng Tuấn chỉ liếc qua nhưng rồi ánh mắt cũng phải dừng lại vài giây do Mây quá đẹp, một nét đẹp thanh cao thuần tuý ngấm sâu trong máu thịt chứ không phải chỉ là ra vẻ bề ngoài. Trọng Tuấn cũng vội nhận ra mình thất thố, khẽ ho rồi quay đi tránh vô phép.

– Mây qua đây ngồi xuống đi em.

Cậu ba Nhân lên tiếng, Mây chầm chậm bước vòng từ sau lưng Trọng Tuấn đi qua cạnh cậu Nhân rồi ngồi xuống. Cậu cả Mạnh vẫn không rời mắt khỏi Mây làm ông hội đồng Tú khó chịu ra mặt, ông Dần cũng nhận ra sự ngờ nghệch của thằng con quý tử bèn khẽ ho một tiếng nhắc nhở, cậu Mạnh giật mình lúc này mới lúng túng. Lúc Mây bước ngang Trọng Tuấn ngửi được một mùi sen thoang thoảng, quả nhiên cô Mây này đẹp hệt tiên nữ, từ dáng vóc, cử chỉ, giọng nói đều toát ra khí khái khác những người con gái bình thường. Phải nói Mây là người con gái đặc biệt làm Trọng Tuấn ấn tượng ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Bình Luận (Chưa bình luận)
* Tránh spam Icon nên chỉ có thể chọn 1 Icon cho mỗi lần bình luận.
Trả lời
Like Fanpage để ủng hộ và cập nhật các thông tin mới nhất về các bộ truyện nhé.