Sự hống hách, ngu dốt của cậu Mạnh đã làm ông Dần bẽ mặt. Mây bước ra càng làm không khí trên bàn trở nên khó xử. Trọng Tuấn liếc thấy cũng ông Dần có bao nhiêu coi trọng mối hôn sự này, nếu để bị cậu Mạnh phá hư thì chắc hẳn sẽ có mưa bão ập tới.

– Cô Mây nhà ông hội đồng đây đẹp sắc nước hương trời, lại dịu dàng đoan trang. Mấy ai lấy được là phúc đức, nên sao có thể giống với những người con gái tầm thường khác. Hôm nay có duyên gặp mặt nên việc nghe tiếng lòng cô Mây cũng là mong ước của ba tui khi mong ngóng làm sui với ông hội đồng Tú đây.

Một câu nói khéo léo vừa đáp trả được câu bắt bẻ trước đó của cậu hai Thành vừa cứu cho danh dự ông Dần đã bị cậu Mạnh làm mất. Mây ngước lên nhìn Trọng Tuấn, quả nhiên tuấn tú khác người, dù ăn bận đơn giản nhưng dễ thấy tư chất rất tốt, ăn nói cũng kín kẽ, rào trước đón sau.

– Cậu Trọng Tuấn đã mở lời, gia đình tui cũng không làm khó chi. Vốn buổi gặp mặt hôm nay là chuyện tốt cũng không nên căng thẳng ảnh hưởng hoà khí.

Ông hội đồng Tú lên tiếng, ông biết cậu Trọng Tuấn này là người tài giỏi qua dăm ba câu đã thấy được sự khôn khéo hơn hẳn cậu cả không có chút tư chất kia. Ông bà hội đồng khá ưng cậu Trọng Tuấn này nên cũng nói thẳng.

– Hôm trước, tui với ông đã nói qua chuyện này. Mây là đứa con gái duy nhất của nhà tui, có thể không dám đòi hỏi gì cao sang nhưng có một vài chuyện tui nghĩ vẫn nên làm rõ.

– Được được ông bà cứ nói, cứ nói.

Bà hội đồng im lặng nãy giờ lên tiếng.

– Chuyện là nếu Mây gả cho nhà ông. Ông phải hứa con trai ông không được có thêm vợ lẻ, phải đối đãi thật dạ với con gái nhà này. Nếu một mai tình nghĩa vợ chồng có rạn nứt, gia đình ông cũng phải lựa lời khuyên răn còn nếu con Mây nó có làm sai điều chi không phải phép gia đình ông cũng không được bạc đãi nó. Nhà này luôn mở rộng cửa, với người ta con gái như bát nước đổ đi nhưng với gia đình này Mây nó mãi là cành vàng lá ngọc, ngày nào tui và ông hội đồng Tú đây còn ai cũng không được phép làm nó ấm ức, thiệt thòi.

Bà hội đồng uy thế nói. Có thể thấy tình yêu thương bảo bọc vô bờ của một người làm mẹ. Mây cũng hết sức cảm động, xưa nay Mây chưa bao giờ biết ấm ức là gì nghĩ đến ngày rời xa ba má với hai anh cũng có chút lo lắng, buồn lòng.

– Được. Tui lấy danh dự của nhà mình ra bảo đảm sẽ yêu thương con Mây như con ruột trong nhà. Cũng không bao giờ bạc đãi nó.

– Ông hội đồng nói vậy vẫn chưa phải phép lắm đa. Người hỏi vợ là hai cậu đây, những điều má tui vừa nói cũng chỉ có hai cậu làm được sao lại để ông hội đồng hứa suông được.

Cậu hai Thành vẫn không chừa cho ông Dần chút khe hở nào để luồn qua.

– Nếu người cô Mây ưng là Trọng Tuấn này. Tui xin hứa sẽ hết lòng hết dạ đối đãi, một kiếp này chỉ một sợi tơ duyên.

Cậu Mạnh còn ngơ ngác thì Trọng Tuấn đã đáp lời. Ban đầu mục đích xuống đây quả thực đã bị thay đổi sau giây phút cậu chạm mặt Mây. Dù nãy giờ ánh mắt cậu không nhìn thẳng vào Mây nhưng cũng khẽ liếc qua vài lần, sự yêu kiều của Mây làm cậu xao xuyến. Nếu mối hôn sự này đã quyết thì chí ít cậu cũng không muốn Mây lấy một người không có tư chất như anh cả.

– Cậu Trọng Tuấn quả là khéo nói. Lỡ mai đây cậu không giữ được lời hứa có ong bướm chập chờn thì tính sao đây?

Cậu ba Nhân hỏi xoáy.

– Lời hứa của Trọng Tuấn này một khi nói ra thì chắc như đinh đóng cột. Nếu dám phụ nửa lời trời đất nhất định trừng phạt.

Từng câu chữ chắc nịch của Trọng Tuấn làm Mây ngỡ ngàng. Sự đàn ông, chính chắn của cậu thu hút cô, thật lòng giây phút đó Mây đã thầm nghĩ nếu gả cho người đàn ông như vậy cũng không thiệt thòi. Cậu Mạnh ngồi im nãy giờ cũng lên tiếng.

– Trọng Tuấn hứa được tui cũng hứa được. Một đứa con gái thôi mà có gì phải làm như quý lắm.

Lời này không nói thì thôi, vừa nói liền gây bão tố.

– Ý cậu cả đây là con gái tui không xứng với cậu. Vậy thì cũng khỏi cần bàn tính chi. Mời cậu với ông Dần đây về cho.

Bà hội đồng quyết đoán đáp.

– Đuổi cái chi? Cũng chỉ là một đứa con gái đỏng đảnh, ngoài kia thiếu chi người biết phục vụ chồng con hơn.

– Im đi.

Lời cậu Mạnh càng nói càng hống hách, làm ông Dần không biết giấu mặt vào đâu. Nếu ông biết trước ngày hôm nay bị cậu phá hư hại như này thì ngay từ đầu đã để mỗi Trọng Tuấn đi cho rồi.

– Quả nhiên là cậu cả trong lời đồn. Vẫn là cậu Trọng Tuấn phải phép hơn, là con thứ nhưng biết trước biết sau. Năm dài tháng rộng tương lai cậu Trọng Tuấn nhất định làm nên chuyện lớn.

Một lời này của ông hội đồng Tú đã cho thấy ông chọn ai, ý đã rõ ông sẽ giúp đỡ cho tương lai chàng rể này. Ông Dần nghe xong cũng thở phào nhẹ nhõm, cậu Mạnh dù ngu ngốc tới đâu cũng nghe ra ý mỉa mai của ông hội đồng mà tức. Để một thằng con thứ vượt mặt.

– Cám ơn ông hội đồng. Nhưng chuyện cưới hỏi là chuyện lớn, mối duyên này vẫn không biết cô Mây có suy nghĩ ra sao?

Trọng Tuấn hướng về phía Mây hỏi thẳng, Mây khẽ ngơ ngác. Lúc đầu dù ý ông Dần là cho cô chọn giữa hai người con trai của ông, nhưng đó cũng chỉ xem như thành ý của ông Dần cô không ngờ một người đàn ông lại chấp nhận việc chọn lựa không đúng lẽ thường này. Đây không chỉ là ra vẻ mà thật sự là đang muốn hỏi ý cô. Thấy cô im lặng vài giây cậu hai Thành lên tiếng hỏi lại.

– Em chọn ai?

Mọi người đều đang chờ câu trả lời từ cô. Chuyện hôm nay cũng đã đi đến lúc tỏ tường vậy thì coi như coi thuận nước đẩy thuyền vậy.

– Có lẽ con không dám vượt phép. Ngày hôm nay ý ba má sao con vậy, một lòng ưng thuận.

Câu trả lời khéo của Mây đã làm rõ ý, cô muốn gả cho cậu Trọng Tuấn. Cậu nghe xong cũng thấy vui trong lòng. Ông Dần là người hớn hở nhất vội vã nói.

– Haha được. Con trẻ đã nói vậy thì còn gì phải bàn ra. Tui sẽ lo ngày lành tháng tốt để đón con Mây về làm dâu, anh chị sui yên tâm.

– Gia đình tui hi vọng cậu Trọng Tuấn sẽ giữ đúng lời hứa. Chuyện cưới sinh cứ từ từ bàn.

Vậy là mối hôn sự đã quyết. Mây không biết sau này sẽ ra sao, ngọt ngào hay cay đắng nhưng nhìn ba má và hai anh ở đây cô biết mình không phải sợ thiệt thòi… và cũng nhìn một chút về Trọng Tuấn người mà cô sắp lấy làm chồng kia. Trong bữa cơm đãi khách, hai ông hội đồng nâng chén chúc mừng cho mối hôn sự đã thành, cũng có nhắc lại chuyện cũ như những người bạn tâm giao. Mây ngồi yên lặng, chốc chốc cũng chỉ thì thầm dăm ba câu với cậu hai Thành và cậu ba Nhân rồi che miệng cười. Trọng Tuấn để ý thấy Mây có ý né tránh nhìn thẳng mình cậu cũng không dám chủ động nói chi. Chỉ nhắc vài câu liên quan đến mấy chuyện làm ăn với cậu hai Thành rồi cũng không nói gì thêm… Từ lúc lập lời hứa cậu đã quyết định sẽ lấy người con gái xinh đẹp thướt tha là Mây. Chắc có lẽ là cậu thích cô dù chỉ ngay lần đầu gặp mặt và dù trước đó cũng chưa hề có ý định. Duyên phận là do trời, mối duyên này chưa biết sẽ ra sao…

Bình Luận (Chưa bình luận)
* Tránh spam Icon nên chỉ có thể chọn 1 Icon cho mỗi lần bình luận.
Trả lời
Like Fanpage để ủng hộ và cập nhật các thông tin mới nhất về các bộ truyện nhé.