– Cho tôi ly Whisky.

– Có ngay có ngay, một ly Whisky thưa quý bà.

– Thank you.

Người phụ nữ ngoài bốn mươi trong trang phục phục vụ bê khay rượu xanh đỏ đủ màu sắc uyển chuyển đi đến từng bàn mời rượu, trên khuôn mặt phúc hậu luôn giữ nụ cười tươi tắn thiện cảm rất được lòng khách mời. Xung quanh bà là vô số những người phục vụ trẻ tuổi khác, mỗi người một công việc khác nhau, trên môi lúc nào cũng thường trực nụ cười. Vì là đám cưới hoàng gia nên mọi thứ đều phải hoàn hảo nhất, chỉnh chu nhất, và quan trọng nhất chính là cách để tạo nên sự thoải mái nhất cho những vị khách có mặt tại nơi này.

– Dona, chị phụ em bê đồ ăn lên nhé.

Người phụ nữ tên Dona gật đầu, đặt khay gỗ lên quầy rượu rồi tiến vào gian bếp, thuận tay bê khay thức ăn bước nhanh theo cô gái vừa gọi. Hai người đi đến chiếc bàn thủy tinh lớn được đặt ở trung tâm bữa tiệc, nơi có ngài Hầu tước, Công tước William và một vài vị khách có địa vị cao nhất bữa tiệc ngồi xung quanh. Dona vừa cúi đầu đặt từng đĩa thức ăn hấp dẫn lên bàn vừa âm thầm quan sát xung quanh. Mặc dù những người phục vụ kia mỗi người làm một việc nhưng hình như sự chú ý của họ luôn tập chung cao độ về phía bên này.

– Vũ Quân, cảm ơn cậu đã nể mặt tôi cất công đến đây tham dự buổi tiệc. Thật vinh hạnh cho một Hầu tước như tôi.

Ngài Hầu tước cười lớn, trong đáy mắt không dấu nổi niềm kiêu hãnh. Có thể mời được người đứng đầu giới Bạch đạo đến đây ngày hôm nay quả là một sự nể mặt lớn dành cho ông.

– Ngài Hầu tước quá lời rồi. Chúng ta là đối tác làm ăn lâu năm, Vũ Gia vẫn cần ngài chiếu cố nhiều hơn nữa.

Vũ Quân khách sáo nâng ly rượu cụm ly với ngài Hầu tước. Thần thái khuôn mặt không thể hiện bất cứ điều gì khiến ai cũng không thể đoán ra suy nghĩ trong đầu hắn.

– Vũ Gia có món quà nhỏ, mong ngài hãy nhận cho.

Vũ Quân phẩy tay ra hiệu, Hoàng Nguyên đứng phía sau hắn hiểu ý bê đến chiếc hộp được làm bằng vàng ròng to bằng một gang tay. Dona đang đứng bên cạnh thuận tay đón lấy chiếc hộp rồi đặt xuống trước mặt ngài Hầu tước.

– Vũ Gia thật khách sáo quá.

Ngài Hầu tước cười lớn, ông ngắm nhìn thật kỹ vẻ ngoài chiếc hộp rồi mở nắp. Bên trong là một con sư tử được khắc hoàn toàn bằng đá thạch anh đỏ trong suốt, từ móng vuốt đến bộ lông đều được trạm khắc rất tinh xảo, nhất là đôi mắt toát lên vẻ uy mãnh của loài chúa tể rừng xanh. Nó rất đẹp, đẹp đến nỗi bất kỳ ai nhìn vào cũng không khỏi xuýt xoa.

Nụ cười trên môi ngài Hầu tước càng lúc càng rộng thêm, ông mân mê bảo bối trong tay trước hàng chục đôi mắt ngưỡng mộ đang vây quanh. Khi bàn tay ông vừa chạm vào đầu con sư tử, trên bầu trời bỗng xuất hiện một giàn pháo hoa đủ màu sắc thi nhau tỏa sáng rất bắt mắt. Những vị khách trong bữa tiệc không hẹn mà cùng nhau ngước lên bầu trời ngắm nhìn không chút đề phòng. Ai ai cũng nghĩ đây chính là món quà thứ hai mà Vũ Gia chuẩn bị cho ngài Hầu tước.

Nhưng sự thật lại không phải như vậy. Dường như nhận ra điều bất thường, Vũ Quân đưa mắt nhìn Hoàng Nguyên đang cảnh giác cao độ bên cạnh, cả hai lập tức đưa tay lên che mũi. Thấy hành động bất thường của Vũ Quân, những vị khách kia dường như cũng ý thức được rằng màn pháo hoa này có vấn đề, chỉ có điều tất cả đều đã muộn, pháo hoa đã bắn xong, thứ cần hít họ cũng đã hít cả rồi.

Từ trên cao, một giọng nói lạnh lùng pha chút quyến rũ truyền thẳng đến thính giác của tất cả mọi người.

– Ngày vui sao có thể thiếu Magic được chứ. Ngài Hầu tước, món quà gặp mặt lần này ngài có hài lòng không?

– Magic sao? Tại sao họ lại xuất hiện ở đây?

– Trong pháo hoa chắc chắn có vấn đề.

– Ai vừa lên tiếng? Mau xuất hiện đi.

Đám khách mời nhanh chóng trở lên hỗn loạn, họ xì xào bàn tán đảo mắt khắp nơi để tìm ra chủ nhân giọng nói vừa rồi.

Vũ Quân nhìn lên nơi cao nhất của tòa nhà, nơi có một sân thượng nhỏ được xây chìa ra khoảng 25m hướng thẳng về phía khuôn viên. Hắn bất giác mỉm cười, quả nhiên là ở đây. Những người xung quanh cũng nhanh chóng phát hiện, đưa mắt nhìn ngài Hầu tước rồi lại nhìn lên trên, nơi xuất hiện thân hình nhỏ nhắn của một cô gái. Tại sao cô ta lại có thể xuất hiện ở đây? Mức độ an ninh của người có quyền hạn nhất nhì nước Anh lại lỏng lẻo đến thế sao?

Trên đỉnh cao nhất của toà biệt thự cổ 32 tầng, Saphia ung dung đứng như một vị thần, cô mặc chiếc váy đỏ ôm sát càng khiến cô thêm phần nổi bật giữa bóng đêm, chiếc mặt nạ đá quý trắng đen lấp lánh dưới ánh trăng như làm tăng thêm nỗi sợ hãi trong lòng bọn họ.

– Saphia-Chủ nhân Magic. Ngài Hầu tước, ngài thật có diễm phúc.

Vũ Quân mỉm cười, ung dung ngồi xuống ghế với tư thế của một người đang xem hát kịch. Chỉ là một buổi tiệc kết hôn nhỏ mà có tới hai sự xuất hiện của người đứng đầu hai giới Hắc-Bạch quả là một sự nể mặt lớn dành cho ngài Hầu tước. Chỉ e là sự nể mặt quá lớn này khiến bọn họ không thể thở nổi. Ai ai cũng biết Magic là tổ chức sát thủ hàng đầu thế giới, trong số họ cũng có không ít người đã từng giao dịch với Magic. Sự xuất hiện của Saphia chính là sự xuất hiện của thần chết. Không biết trong số họ ai chính là món đồ trong giao dịch lần này đây?

Bình Luận (Chưa bình luận)
* Tránh spam Icon nên chỉ có thể chọn 1 Icon cho mỗi lần bình luận.
Trả lời
Like Fanpage để ủng hộ và cập nhật các thông tin mới nhất về các bộ truyện nhé.