Đứng từ trên cao nhìn xuống, toàn bộ cảnh vật phía dưới đều được thu gọn trong đáy mắt hắn. Thành phố về đêm yên tĩnh nhưng lại lấp lánh vô cùng. Ánh trăng xuyên qua tấm kính hắt lên thân hình cao lớn càng khiến hắn thêm phần huyền bí khó đoán.

Phía sau hắn là Hoàng Nguyên, cậu ta cúi đầu báo cáo:

– Lão đại. Người của chúng ta bám theo tới ngã rẽ ngoại ô liền bị mất dấu. Thân thủ của cô gái ấy quá nhanh.

– Có thể khiến Vũ Gia mất dấu, tiểu hồ ly này chắc hẳn là nhân vật không hề tần thường.

Hắn quay người bước vào trong căn phòng, khuôn mặt không hề tỏ ra tức giận mà chỉ có nét cười thích thú. Hắn ngồi xuống bàn làm việc, tay xoay xoay tấm bảng đề dòng chữ: ” Chủ tịch tập đoàn Vũ Gia: Vũ Quân”

Vũ Gia là gia tộc đứng đầu trong giới Bạch đạo, chỉ riêng tập đoàn Vũ Gia đã nắm trong tay tới hơn một nửa nền kinh tế của cả thế giới, sức ảnh hưởng và mạng lưới thông tin tình báo không hề đơn giản vậy mà vẫn để cô gái này tẩu thoát. Quả nhiên rất đáng để Vũ Quân dành sự quan tâm đặc biệt.

– Lão đại. Đây là tài liệu chúng ta vừa điều tra được, lão đại hãy xem qua.

Hoàng Nguyên tiến đến đưa tập tài liệu trên tay cho Vũ Quân. Trong đó là toàn bộ thông tin ghi chép về tập đoàn ABY và bang Thuần Hỏa vừa bị Magic tiêu diệt. Hắn lật giở từng trang đọc lướt qua rồi dừng lại ở bức ảnh cuối cùng. Trong ảnh là cô gái mặc bộ đồ đen đeo chiếc mặt nạ nửa thiện nửa ác phóng con dao găm về phía người đàn ông cầm súng đứng sau lưng, động tác dứt khoát đến nỗi lạnh người.

Vũ Quân bất giác đưa tay kéo ngăn bàn làm việc lấy ra chiếc hộp pha lê trắng, bên trong hộp chính là viên đá Ruby tím mà Saphia vừa tuột mất. Nếu không phải do hắn nhanh tay nhanh mắt phát hiện Liou nắm giữ viên đá, sai người ra tay trước thì có lẽ nó đã nằm trong tay người con gái kia rồi, bức ảnh quý hiếm này cũng sẽ chẳng xuất hiện ở đây. Ngắm nhìn viên đá phát sáng rồi lại nhìn người con gái trong bức ảnh, đáy mắt hắn lóe lên một ý nghĩ khiến hắn bật cười.

“Tôi muốn em, cô gái à.”

Thông tin Vũ Gia tới Italy khảo sát thị trường tìm đối tác mở rộng chi nhánh nhanh chóng được lan truyền làm xôn xao chốn thương trường đất nước này. Những tập đoàn lớn nhỏ thi nhau tìm tới chi nhánh Vũ Gia nơi Vũ Quân đang ở với mục đích tiếp cận lấy lòng hắn, ai ai cũng muốn giành được mối làm ăn béo bở này. Những món quà có giá trị lớn thi nhau được gửi tới chất đầy căn phòng trong công ty.

Vũ Quân đi quanh căn phòng quan sát từng món bảo vật, tất cả đều là hàng hiếm có khó tìm, bọn họ quả thật rất có thành ý. Đôi mắt màu hổ phách dừng lại nơi khối thạch anh đỏ to bằng một gang tay. đây là khối thạch anh nguyên chất, màu đỏ trong suốt vô cùng thu hút, vẻ đẹp khó có gì sánh bằng. Bên cạnh khối thạch anh là con kỳ lân xanh được làm bằng phỉ thúy, kỹ thuật điêu khắc rất tinh xảo, Đây là hai món quà có giá trị nhất trong căn phòng. Cân nhắc một chút, hắn quyết định chọn khối thạch anh, tất cả những món đồ khác đều được hắn ra lệnh trả về cho chủ nhân của nó.

Hoàng Nguyên cúi xuống lấy tấm thiệp bên dưới khối thạch anh đỏ, đọc dòng chữ ghi trên giấy rồi quay sang Vũ Quân:

– Lão đại, là tập đoàn Vân thị.

– Được rồi, mối làm ăn này dành cho họ đi.

Vũ Quân phẩy tay, quay đầu bước ra khỏi căn phòng. Hoàng Nguyên hiểu ý lập tức bê chiếc hộp chứa thạch anh đỏ bước nhanh theo hắn.

Chiếc Ferrari rời khỏi trung tâm thành phố tiến về hướng ngoại ô vắng lặng. Đến ngã ba ngoại ô, chiếc xe áp sát vào lề đường rồi tắt máy, bóng đêm nhanh chóng nuốt trọn lấy nó.

5 Phút sau, từ một ngã rẽ phía Đông xuất hiện một đốm sáng nhỏ, tiếng động cơ gầm rú vang vọng phía xa mỗi lúc một gần, đốm sáng cũng ngày càng lớn trở thành một quầng sáng soi sáng cả con đường. Đoàn xe phân khối lớn lao vun vút trên đường rồi dừng lại bên chiếc xe mui trần đỏ sang trọng.

Người dẫn đoàn là một cô gái trẻ tuổi mặc đồ đen, trên mặt là chiếc mặt nạ hoa hồng đỏ nổi bật. Cô vừa bước xuống xe, người tài xế bên trong liền hiểu ý bước ra hoán đổi vị trí cho cô.

Emma ngồi vào vị trí tay lái quay sang cúi đầu chào người bên cạnh rồi nổ máy cho xe chạy về ngã rã phía Tây, đoàn xe phía sau lại tiếp tục cuộc hành trình.

– Thế nào rồi, Emma?

Saphia không nhìn Emma chỉ cất giọng nhẹ nhàng, đôi mắt cô vẫn nhìn thẳng về khoảng không phía trước, chiếc mặt nạ đính đá nửa trắng nửa đen lấp lánh càng làm nổi bật lên khí chất lạnh lùng quyến rũ lại vừa thanh tao thoát tục của cô.

– Tiểu thư. Có thể tiến hành nhưng cũng tương đối phức tạp.

– Chỉ cần bên mua đưa ra mức giá phù hợp.

Saphia nhếch môi cười nhẹ, trong đầu cô đã có tính toán cho vụ mua bán lần này. Chỉ cần cái giá họ đưa ra có thể thỏa mãn cô thì vụ này cũng không hẳn là khó.

– Dạ. Tiểu thư.

Phía trước, tòa lâu đài to lớn ngày càng hiện rõ, ánh sáng hắt ra từ tòa lâu đài giống như một quả cầu lửa khổng lồ thắp sáng cả một vùng đất rộng lớn. Cánh cửa mạ vàng từ từ mở ra, đám vệ sĩ canh gác đứng hai bên cúi gập người chào đón. Chiếc Ferrari đỏ phóng vụt vào trong, theo sau là mười mấy chiếc phân khối lớn. Đoàn xe vừa vào, cánh cửa lớn liền đóng lại, trở về trạng thái uy nghiêm lúc đầu.

Bình Luận (Chưa bình luận)
* Tránh spam Icon nên chỉ có thể chọn 1 Icon cho mỗi lần bình luận.
Trả lời
Like Fanpage để ủng hộ và cập nhật các thông tin mới nhất về các bộ truyện nhé.