Saphia ung dung bước đi trên dãy hành lang như không có chuyện gì xảy ra, khẩu súng đã được cô gấp gọn dấu sau mái tóc bồng bềnh không một kẽ hở. Hai bên dây áo vẫn được cô thả hờ hững, bờ ngực căng tròn lấp ló cùng chiếc váy body bó sát để lộ ra những đường cong cơ thể càng khiến cô toát ra một sự quyến rũ đến chết người. Trên mặt cô vẫn chưa hết đỏ nhưng đôi mắt lại tỉnh táo vô cùng. Cô có thể cảm nhận được sự sáo trộn bên trong cơ thể mình, tuy không quá mạnh mẽ nhưng cũng khiến cô nhăn mày khó chịu.

Lướt qua dãy số được ghi trên hành lang, Saphia dừng lại trước căn phòng 607 rồi tự nhiên đẩy cửa bước vào trong. Căn phòng này không đặt mã khóa, mặc kệ nó là của ai trước mắt cô cần một nơi để trấn tĩnh bản thân mình trước đã.

Trong căn phòng rộng lớn không có ai, phảng phất trong đó là một mùi thơm dịu nhẹ nhưng nếu tinh ý sẽ phát hiện ra lẫn trong đó có một mùi thơm của thảo dược. Saphia lần theo mùi hương đến bên bình xông tinh dầu. Cô mở nắp bình thuận tay cho thêm một ít bột phấn vào bên trong rồi đạy lại. Cô nhìn ngó căn phòng một lượt, nhắm thẳng phòng tắm mà hướng đến.

Cơ thể Saphia đang dần nóng lên, thứ duy nhất có thể khiến cô cảm thấy thoải mái vào lúc này chính là dòng nước lạnh. Cô không một chút ngần ngại cởi phăng bộ váy trên người rồi ngâm mình trong bể nước lạnh. Đôi mắt khẽ nhắm lại như đang tận hưởng, trong lòng không khỏi mắng thầm Joker, không biết cậu ta đã cho cô dùng loại thuốc gì mà mạnh đến như vậy. Đến bột phấn chuyên chế của cô cũng không thể loại bỏ hoàn toàn.

Vì đây là phòng cách âm nên Saphia dù có tài giỏi đến đâu cũng không biết được mọi chuyện đang diễn ra bên ngoài hành lang. Từng tốp người bận rộn đi đi lại lại khiêng hết thứ này đến thứ nọ để vào căn phòng 605 bên cạnh. Một nhóm khác lại khiêng một bọc chăn lớn vào căn phòng 607. Bọn họ cẩn thận đặt bọc chăn đó xuống chiếc giường trải ga trắng muốt rồi nhẹ nhàng khéo cửa đi ra ngoài.

Khoảng tầm 5 phút sau, đầu dãy hành lang xuất hiện hai người đàn ông một già một trẻ tiến về phía căn phòng. Người đàn ông trung niên không ngừng nói những lời tán thưởng hoa mỹ dành cho chàng trai trẻ tuổi đi bên cạnh nhưng hình như hắn ta không để ý mấy, chỉ cười cười đáp lại cho phải lễ.

Đứng trước cửa căn phòng 607, người đàn ông trung niên dừng bước, nhìn hắn với đôi mắt giảo hoạt cất giọng nịnh bợ:

– Chủ tịch Vũ, tôi đã sai người chuẩn bị chăn ấm đệp êm cho ngài, mong ngài hãy nhận lấy tấm lòng của lão già này.

– Chủ tịch Chu quá lời rồi. Làm phiền ngài quá.

– Chỉ là chút tâm ý. ngài mau vào trong nghỉ ngơi, tôi đi trước đây.

Nói xong người đó nhanh chóng quay đầu bước đi. Hắn không nói gì mở cửa bước vào trong, một mạch tiến đến bên bình xông tinh dầu tắt công tắc. Ánh mắt hắn hờ hững quét qua bọc chăn trên giường lớn không chút cảm xúc. Muốn dùng thứ này để mua chuộc hắn sao? Thủ đoạn này quá tầm thường rồi.

“Ưm.. ưm”

Bên trong chăn phát ra tiếng kêu khe khẽ nhưng lại gợi tình vô cùng, chỉ tiếc là đối với hắn lại chẳng có chút tác dụng. Hắn ung dung ngồi trên ghế sopha uống trà không hề có ý định mở chiếc chăn kia ra.

5 phút, 10 phút, rồi 15 phút trôi qua trong yên lặng. Như không thể chịu đựng thêm được nữa, chiếc chăn tự mở ra, để lộ một thân hình trần truồng vô cùng nóng bỏng, cô gái với khuôn mặt đỏ ửng, đôi mắt mơ màng miệng không ngừng phát ra những tiếng rên mờ ám nhìn hắn với ánh mắt mong chờ.

Đáy mắt hắn hiện lên tia tức giận liếc nhìn cô gái. Cô gái ấy chỉ kịp trợn mắt nhìn hắn đầy khiếp sợ rồi lập tức nằm xuống giường, máu từ người cô ta ướt đẫm chiếc ga giường trắng như tuyết.

Vất khẩu súng sang một bên, hắn ngả người ra sau ghế rồi nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng tắm nãy giờ không hề phát ra tiếng động.

– Một mỹ nhân như vậy mà lại bị anh lãng phí, thật đáng tiếc.

Biết mình đã bị phát hiện, Saphia không ngần ngại đẩy cửa phòng tắm bước ra ngoài, trên người cô chỉ quấn duy nhất chiếc khăn tắm ngang ngực, để lộ bờ vai cùng cặp đùi trắng muốt. mái tóc màu đồng do ngân nước bị ướt nhẹp nhỏ từng giọt xuống sàn nhà, khuôn mặt tuy vẫn hơi hồng lại càng khiến cô tỏa ra sức hấp dẫn gấp trăm lần cô gái vừa bị hắn giết chết.

Trước mặt Saphia là một chàng trai hội tụ đủ các yếu tố để tạo nên một kiệt tác khiến cô nhất thời bị thu hút. Nhưng ngay sau đó, cô quay đầu nhìn người con gái xấu số khẽ lắc đầu cảm thán, tự nhiên ngồi xuống cạnh giường không chút sợ sệt.

Hắn khẽ nhíu mày quan sát người vừa xuất hiện. Mặc dù vừa chứng kiến cảnh hắn ra tay giết người nhưng lại chẳng hề tỏ ra e sợ, khuôn mặt còn tỏ ra thích thú, đôi mắt lanh lợi dường như đang tán thưởng hắn thì phải?

– Nếu như là em, có lẽ tôi có thể suy nghĩ lại.

Chẳng hiểu vì sao khi nhìn thấy cô gái này hắn lại nảy ra ý định trêu chọc cô. Hắn đứng dậy tiến đến bên cạnh Saphia miệng nở nụ cười thích thú.

Saphia cũng không tỏ ra sợ hãi, miệng còn nở nụ cười tươi đáp lại hắn. Cô đứng dậy như đang chờ đợi hắn đến gần. Khoảng cách giữa hai người ngày càng được rút ngắn đến khi chỉ còn cách nhau nửa cánh tay, Saphia lập tức vươn tay kéo giật chiếc áo sơ mi hắn đang mặc, nhanh chóng né sang một bên đứng ung dung mặc vào người. Chiếc cúc cuối cùng được cài xong cũng là lúc chiếc khăn tắm tuột xuống nền nhà, dưới lớp áo mỏng thân thể cô như ẩn như hiện , cặp đùi trắng noãn càng được dịp xuất hiện nhiều hơn.

Trước một loạt hành động của Saphia, hắn thừa sức đoán ra nhưng lại mặc kệ để cô muốn làm gì thì làm, còn mình thì ung dung đứng đó coi cô diễn trò, khóe mắt hiện lên ý cười càng sâu hơn.

– Cô gái, em đang khiêu khích tôi sao?

– Chỉ là bèo nước gặp nhau. Chiếc áo này coi như anh cho tôi mượn. Có dịp tôi sẽ trả anh sau. Bye.

Saphia nở nụ cười quyến rũ nháy mắt với hắn, sau đó nhanh chóng chuồn theo lối cửa sổ như lần trước. Trong phút chốc căn phòng lại trở lên yên tĩnh, chỉ có hắn đứng đó dõi theo bóng cô vừa khuất dạng.

Saphia vừa đi cánh cửa lại một lần nữa bật mở, ba người đàn ông mặc đồ đen bước vào bên trong cung kính cúi đầu chào hắn:

– Lão đại.

Thấy hắn cứ nhìn ra phía cửa sổ, người đàn ông đứng đầu cất giọng hỏi nhỏ:

– Có kẻ đột nhập ạ?

– Một con hồ ly nhỏ không cần bận tâm. Hoàng Nguyên, chú cứ làm việc của mình đi.

Hắn bật cười, phẩy tay ra lệnh cho thuộc hạ thu dọn hiện trường. Tiểu hồ ly, em nhất định sẽ còn gặp lại tôi.

Bình Luận (Chưa bình luận)
* Tránh spam Icon nên chỉ có thể chọn 1 Icon cho mỗi lần bình luận.
Trả lời
Like Fanpage để ủng hộ và cập nhật các thông tin mới nhất về các bộ truyện nhé.