Hôm nay cũng giống như mọi ngày, Cao Hồng Vân đi tới trường học. Ngồi yên vị vào bàn của mình, Hồng Vân bắt đầu nói chuyện với hai người bạn thân của cô ấy là Nguyễn Khánh Nam và Nguyễn Hồng Ngọc.

Bỗng Trần Hà Vy – lớp trưởng đi vào. Bước lên bục giảng, Hà Vy nói:

“Lớp ơi, mình vừa trên phòng hội đồng về, có tin mới cho mọi người đây.”

Mọi ánh mắt đổ dồn lên Trần Hà Vy. Mọi người đều vô cùng tò mò. Đoàn Mạnh Hùng – người chuyên ngủ trong giờ học, vừa ngáp vừa hỏi:

“Sao vậy lớp trưởng?”

“Cô Hoa dạy Hoá của lớp mình nghỉ để sinh con rồi. Vậy nên sẽ có giáo viên mới tới dạy thay.”

Mọi người trong lớp bắt đầu đặt ra những thắc mắc của mình. Người thì tò mò tuổi tác, người thì đoán mò cái tên. Có người thì mong rằng đó là một thầy giáo hiền, đẹp trai.

Nghe thấy có giáo viên mới, Nguyễn Hồng Ngọc liền hí hửng hỏi:

“Là thầy hay cô vậy Vy?”

“Giáo viên nam nhé.”

Quay sang người bạn thân đang nằm dài ra bàn, Hồng Ngọc đập vô vai cô và nói:

“Hóng thầy giáo mới ghê mày ơi.”

Cao Hồng Vân gật đầu, cười trừ đáp:

“Ừm ừm.”

Gần nửa tiếng sau, tiếng chuông vào tiết học reo lên. Tất cả học sinh đều trở về lớp học, ổn định chỗ ngồi.

“Cả lớp trật tự nào, vào tiết rồi.” Trần Hà Vy nói lớn.

Dứt lời, cửa lớp khẽ mở ra. Một người đàn ông ăn mặc chỉnh tề, trên tay cầm quyển sách Hoá học 12, bước vào lớp. Biết đó là giáo viên, Hà Vy hô:

“Cả lớp đứng.”

Khẽ cúi đầu đáp lại học sinh, người thầy lên tiếng:

“Chào cả lớp, mời các em ngồi.”

Những tiếng bàn tán bắt đầu nổi lên. Ở bàn nọ, vài học sinh nữ đang nói cười với nhau:

“Thầy trẻ quá à, chắc chưa tới 30 đâu nhỉ?”

“Chắc vậy á.”

“Thầy không những trẻ mà còn đẹp trai luôn ý.”

“Thế này tao nguyện học Hoá chăm chỉ.”

Thấy con gái cứ khen ngợi không ngừng, các học sinh nam cũng quay ra nói với nhau.

“Nhìn cũng bình thường thôi mà ông nhỉ?”

“Tôi thấy cũng ổn á. Bảo sao bọn con gái lên cơn.”

Tại chỗ của Cao Hồng Vân, Hồng Ngọc đang không ngừng nhìn thầy giáo. Ánh mắt của Hồng Ngọc hiện rõ lên sự thích thú. Thấy vậy, Nguyễn Khánh Nam khẽ nói:

“Tém tém lại Ngọc ơi.”

“Im lặng để tao ngắm vẻ đẹp này nào.” Hồng Ngọc xua tay.

Khánh Nam quay sang nhìn Hồng Vân, tỏ thái độ bất lực. Họ bèn thở dài, tiếp tục nhìn sự mê trai của Hồng Ngọc. Thầy giáo nhìn qua một lượt lớp. Sau đó, anh mỉm cười nói:

“Chào các em, thầy là giáo viên mới dạy Hoá của lớp mình. Đây là tiết đầu tiên thầy trò ta gặp nhau, vậy nên tiết này chúng ta cùng làm quen nhé. Thầy xin tự giới thiệu, thầy tên Phong. Các em có câu hỏi gì muốn hỏi thầy thì cứ tự nhiên nhé.”

Ngay khi thầy giáo vừa nói xong, rất nhiều câu hỏi được đặt ra. Đa phần, đều là từ phía của các bạn nữ của lớp.

“Thầy bao nhiêu tuổi rồi ạ?”

“Thầy ơi, tên đầy đủ của thầy là gì?”

“Thầy có người yêu chưa ạ?”

“Tên đầy đủ của thầy là Trần Tuấn Phong. Thầy năm nay 25 tuổi. Còn về chuyện người yêu thì thầy chưa có.” Tuấn Phong lên tiếng trả lời.

Các bạn nữ trong lớp reo lên thích thú, có người còn hét lên. Trần Tuấn Phong thấy học sinh chào đón mình vậy liền vui vẻ mỉm cười. Dõi theo thầy Phong từ nãy tới giờ, thấy thầy cười, Nguyễn Hồng Ngọc mừng rỡ nói:

“Thầy cười đẹp quá Vân ơi!”

Khẽ đưa mắt nhìn thầy giáo, cô cũng phải gật đầu khẳng định nhan sắc ấy.

“Cũng ổn.”

“Quá đẹp ý chứ.”

Đoàn Mạnh Hùng lên tiếng hỏi thầy giáo:

“Thầy có chơi game gì không thầy?”

“Thầy không chơi game em nhé.”

Bỗng Hoàng Thiên Nhi – cô gái ít nói nhất lớp cũng mở miệng, nhỏ giọng hỏi Trần Tuấn Phong:

“Ngoài dạy Hoá, thầy còn dạy môn nào nữa không ạ?”

“Thầy dạy cả môn toán nữa.”

Từ khoảnh khắc thầy Tuấn Phong bước vào lớp, Trần Hà Vy đã không ngừng để ý thầy rồi. Ngắm nhìn thầy Phong nãy giờ, cuối cùng lớp trưởng cũng hỏi thầy:

“Thầy dạy những khối nào thế ạ?”

“Thầy dạy khối 11, 12 nhé. Chỉ còn 15 phút nữa là hết tiết, thầy cho các em nghỉ để chuẩn bị tiết sau. Cả lớp giữ trật tự nhé. Lớp trưởng lên cầm tập đề này về in rồi phát cho các bạn giúp thầy. Cả lớp về làm trang đầu, rồi tiết sau chúng ta cùng chữa nhé.” Anh nhìn đồng hồ trên tay và nói.

Nghe thầy giáo nói có bài tập về nhà, Cô khó chịu nói với Khánh Nam và Hồng Ngọc:

“Sợ thật, mới tiết đầu mà đã giao bài tập rồi.”

“Không sao đâu, làm trang đầu thôi mà.” Hồng Ngọc đáp.

“Yên tâm, tao với Ngọc cân được Hoá.”

“Ông thầy này coi bộ gắt đây.” Vừa bĩu môi, cô vừa nói.

Thấy bạn thân của mình không vừa ý thầy giáo. Nguyễn Hồng Ngọc lên tiếng bênh thầy:

“Ơ kìa, có thầy trẻ đẹp vậy mà mày còn không ưa.”

“Trẻ đẹp thì làm gì, dù sao cũng dạy môn tao ghét nên tao cũng không có hứng.”

Nguyễn Khánh Nam liền gật đầu, tỏ ý tán thành:

“Đúng rồi, Vân nó có mê trai như mày đâu Ngọc. Mà trai tốt ngay trước mắt mày nè Ngọc. Sao mày không mê? Cứ mê trai đâu đâu ý.”

“Hả? Trai tốt đâu, có thấy ma nào đâu trời.” Hồng Ngọc đưa mắt nhìn xung quanh.

Hồng Vân vỗ nhẹ vai Khánh Nam, ghé vào tai, nói nhỏ:

“Kiểu này mày không lo giữ là Ngọc nó chạy mất theo người ta đó.”

“Ừm, tao biết rồi. Phải sớm nói rõ ra thôi.”

Chợt Nguyễn Hồng Ngọc quay sang nhìn Khánh Nam và Hồng Vân. Nở một nụ cười bí hiểm, Hồng Ngọc nói:

“À bọn mày ơi, tao mới nhận ra một điều. Thầy tên Phong nghĩa là gió, còn Vân nghĩa là mây. Gió với mây cứ có liên quan với nhau ý nhể?”

“Cũng đúng, ý trời rồi.” Khánh Nam cười đáp.

“Nào, vớ vẩn. Bọn mày cứ nói linh tinh là giỏi.” Cô vội vàng phủ nhận.

Thấy vậy, Khánh Nam và Hồng Ngọc vẫn tiếp tục bật cười nghiêng ngả. Mặc cái lườm của Hồng Vân.

Bình Luận (Chưa bình luận)
* Tránh spam Icon nên chỉ có thể chọn 1 Icon cho mỗi lần bình luận.
Trả lời
Like Fanpage để ủng hộ và cập nhật các thông tin mới nhất về các bộ truyện nhé.